Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

GIA ĐÌNH KHÔNG PHẢI LÀ TẤT CẢ

     Đúng vậy, các bạn trẻ thân mến, GIA ĐÌNH không phải là tất cả cuộc sống của các bạn, nó cũng không phải đích đến duy nhất của các bạn!

     Các bạn năm nay bao nhiêu tuổi? Mình vừa sang tuổi thứ hai mươi lăm, mình là con gái, và mình giống các bạn mình hiểu giá trị của hai từ gia đình trong xã hội chúng ta nặng như thế nào. Mình đã từng cảm thấy gia đình mình là tất cả, Bố mẹ mình, anh trai mình, ông bà mình. Mình đã từng cảm thấy mình có thể hi sinh nhiều thứ vì họ, cho dù đó có là hạnh phúc của chính mình. Nhưng trong khoảng thời gian đang chông chênh giữa rất nhiều thứ, sự nghiệp, tình yêu, gia đình, học hành, tư tưởng...mình nhận ra Gia đình không phải là tất cả đối với mình, một điều nữa, mình cũng không hề là tất cả của gia đình, chính xác hơn, không có cái gọi là TẤT CẢ của một điều gì cụ thể cả.

     Tác giả của cuốn sách Đi Tìm Lẽ Sống đã rút ra kết luận từ nghiên cứu chính cuộc đời mình, rằng ý nghĩa cuộc đời của con người không phải là một điều chốt hạ duy nhất, mà là ở từng đoạn thời điểm khác nhau, ý nghĩa cuộc sống của chúng ta sẽ thay đổi. 
     
     Chẳng có một từ duy nhất nào trở thành thương hiệu cho sự tồn tại của bạn, không phải từ SỰ NGHIỆP, không phải từ GIA ĐÌNH, không phải từ BÈ BẠN ... mà là tất cả những điều ấy, và cả những điều khác nhỏ hơn, to hơn xuất hiện trong cuộc đời bạn. 

     Một khi bạn quá coi trọng phương diện nào đó trong cuộc sống như Gia Đình hay Sự Nghiệp mà coi nhẹ phần còn lại, bạn đã chọn lối sống LỆCH LẠC cho mình. Hai tác giả của cuốn sách Dám bị Ghét Ichiro và Fumitake cho rằng đó là LỜI NÓI DỐI CUỘC ĐỜI điển hình của con người hiện nay.

Chúng ta luôn tìm ra lý do cho sự phủ nhận những điều khác trong cuộc sống, để biến nó thành điều chúng ta hi sinh, để làm giả giá trị cho chính mình. Ta nói ta hi sinh sự nghiệp vì Gia đình, để gia đình trở nên tốt đẹp nhất, để trong gia đình, giá trị của ta là cao nhất, gia đình thuộc về một mình ta, ta rồi cũng chỉ thuộc về một mình phạm vi gia đình. Nhưng trong sâu thẳm các bạn biết đó là điều giả mà các bạn tạo ra để che đậy cho sự sợ hãi, sợ hãi đối mặt với sự nghiệp khó khăn, sợ hãi làm kẻ thất bại, còn trong gia đình ai dám đánh giá rằng bạn thất bại cơ chứ?  
     
      Đối với sự nghiệp cũng vậy, ta tự tin rằng khi thành công trong sự nghiệp thì tức là ta có giá trị to lớn ở bất kỳ đâu, trong gia đình, trong dòng họ, ngoài xã hội, ta có thể bỏ lơ việc chăm sóc bố mẹ già, con cái cho người còn lại, thậm chí thuê giúp việc thay ta hoàn thành nó. 

     Chúng ta đã quên rằng, cuộc sống này công bằng trong tất cả, nhẽ ra mọi mặt xuất hiện trong cuộc sống của bạn đều sẽ là bạn chịu trách nhiệm, bạn ngoài gia đình cũng cần chịu trách nhiệm cho sự nghiệp của mình, bạn ngoài làm ăn kinh tế hay theo đuổi ước mơ cũng cần phân bổ thời gian và nhiệm vụ cho bố mẹ, con cái, bạn bè của mình. Cuộc đời này của mỗi một con người vốn là hoàn hảo, chúng ta cần hoàn thành nó theo đúng nghĩa của từ "hoàn thành", không đặt nặng coi nhẹ.

     Chính vì thế, chúng ta không nên nghĩ rằng chúng ta yêu thương gia đình nhất, rồi hy sinh tất cả những điều khác chỉ để dành trọn những thứ tốt đẹp nhất cho gia đình, cho bố mẹ, cho con cái, như vậy một phần là bất công với chính mình, phần còn lại là bất công bằng với chính gia đình của bạn, họ cũng sẽ bị đè nặng nên vai cảm giác phải báo đáp bạn, cảm giác mang nợ bạn, cảm giác không thể để bạn thất vọng, rồi cái gia đình ấy sẽ từ từ tự bóp méo mình, oằn mình để mà lại tiếp tục LỜI NÓI DỐI CUỘC ĐỜI.

      Bản thân mình mỗi lần nghe Mẹ nói rằng phải về nước, phải ở cạnh mẹ, phải ổn định công việc, phải kiếm nhiều tiền vì Mẹ đã hy sinh vất vả vì mình nhiều, nên mình phải có trách nhiệm nghe lời mẹ, phải có trách nhiệm sống như Mẹ mong muốn. Và rằng mình bất hiếu, rằng mình vô học khi nói ra quyết định của mình có thể không giống như Mẹ mong. Mình đã đau khổ rất nhiều, thông thường chúng ta chỉ có thể nhìn thấy nỗi khổ trong mắt mình, chúng ta không nhìn thấy được rằng ngoài giọt nước mắt của mình ra, đang rơi xuống ở một nơi khác là nước mắt của kẻ khác, của kẻ hình như cũng giống hệt chúng ta.

     Vậy điều chúng ta, cần lý trí hơn để nhìn rõ là mục đích thực sự của mỗi lựa chọn, mỗi sự việc. Chẳng phải vì mục đích gia đình hạnh phúc sao, chúng ta cần biết gia đình mình thực sự cần những điều gì! Là sự xuất hiện của bạn 24/24 ? Hay là sự xuất hiện của một chiếc ví có đủ tiền để tiêu sài?

     Mọi thứ nhìn nhận một cách khách quan mà nói CÁI VỪA ĐỦ MỚI LÀ CÁI TỐT NHẤT. Sự quan tâm vừa đủ đối với cha mẹ hoặc con cái, sự chú trọng vừa đủ cho sự nghiệp, sự giao lưu vừa đủ cho bạn bè, sự vừa đủ sẽ tạo nên điều hoàn hảo cho tất cả. 

     Các bạn trẻ sẽ không tin điều tôi vừa nói sao?
Nếu các bạn thật sự tin rằng mình có thể phản biện được điều trên, thì tức là các bạn không hề hiểu ý nghĩa thực sự của HOÀN HẢO.

Racy Bùi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sống như nào là sống thông minh và Hạnh Phúc?

Sống như thế nào là sống thông minh và để có cảm giác hạnh phúc? Triết gia người Đức David Prentch, tác giả cuốn sách Tôi Là Ai và Nếu Vậy T...